Ibrahimovic đã trở lại để kết thúc những gì mới bắt đầu

Zlatan Ibrahimovic chính thức trở lại khoác áo Man Utd ở mùa giải 2017/18 với bản hợp đồng có thời hạn 1 năm vào ngày 25/08. Ngôi sao người Thụy Điển sẽ khoác lên mình chiếc áo số 10, số áo gắn liền với cựu đội trưởng Wayne Rooney trong những năm qua. Sự trở lại của Ibra được kỳ vọng sẽ cùng "Quỷ đỏ" giành được nhiều thành công ở mùa giải tới, đặc biệt là 2 chức vô địch Premier League và Champions League, những danh hiệu mà chân sút người Thụy Điển còn thiếu trong sự nghiệp của mình.

Người ta cứ tưởng sự nghiệp thi đấu đỉnh cao của Ibrahimovic sẽ kết thúc vào tháng Tư năm nay, sau khi anh dính chấn thương đầu gối nặng. Và rằng anh sẽ giải nghệ ở giải MLS. Thậm chí khi Ibrahimovic đã bình phục, nhiều người vẫn tin rằng anh sẽ chỉ có thể thi đấu tại Mỹ hoặc Trung Quốc, chứ không phải ở Man United. Nhưng mới đây, Man United đã thông báo rằng họ đã kí hợp đồng có thời hạn 1 năm với Ibrahimovic và anh sẽ kế thừa áo số 10 của Rooney.
Trận đấu cuối cùng của Ibra trong màu áo ĐT Thụy Điển là trận gặp Bỉ tại vòng bảng EURO 2016. Giữa hiệp 2, Thụy Điển có một cơ hội. Bóng được lật từ cánh phải vào, Marcus Berg nhảy lên tranh chấp với Alderweireld. Bóng bật ra gần Vermaelen và trung vệ người Bỉ tung người để phá, nhưng Ibrahimovic vung cái chân trái còn cao hơn cả tầm bật nhảy của Vermaelen và quất quả bóng vào lưới trong sự ngỡ ngàng của Courtois.
Tiếc rằng bàn thắng ấy không được công nhận khi trọng tài phạt Marcus Berg ở tình huống tranh chấp trước đó. Ibrahimovic từ từ quay đi, mở rộng cánh tay và nở một nụ cười rầu rĩ với trọng tài. Sau đó, Nainggolan ghi bàn thắng duy nhất của trận đấu cho ĐT Bỉ. Thụy Điển bị loại khỏi EURO 2016 và đó cũng là lần cuối cùng của Ibra trong màu áo ĐTQG, sau 121 trận và 62 bàn thắng.
Trở lại tình huống nói trên, sẽ có khoảng 100 tiền đạo đủ nhanh để tiếp cận quả bóng trước Vermaelen, khoảng 20 người đủ kỹ thuật để khống chế được trái bóng ở một độ cao như thế, 2 người sẽ đủ táo bạo nghĩ đến việc dứt điểm ngay nhưng làm được việc đó một cách chính xác tuyệt đối thì chỉ có một người, Ibrahimovic. Trong sự nghiệp của mình, tiền đạo Thụy Điển đã từng ghi được những bàn thắng ở các tình huống còn khó khăn hơn thế.
Sức sáng tạo trong những tình huống dứt điểm của Ibra là không giới hạn. Cú tung người móc bóng tung lưới ĐT Anh là một ví dụ. Với Ibra, việc đưa bóng vào lưới gần như là một bản năng chảy sẵn trong máu và thực hiện như thế nào chỉ là vấn đề lựa chọn cách thức. Điều đó khiến anh trở nên đặc biệt hơn tất cả những tiền đạo cùng thời.
Zlatan Ibrahimovic là một cầu thủ thích chinh phục những thử thách mới. Không có nơi nào giữ chân anh được quá lâu. Trước khi đến với M.U, tiền đạo sinh năm 1981 đã chơi bóng ở Thụy Điển, Hà Lan, Italia, Tây Ban Nha, Pháp và giành 3/4 số chức VĐQG trong những mùa giải của mình cùng gần 400 bàn thắng. Anh là một kẻ chinh phục đáng sợ, nhưng không phải là một nhà cách mạng.
Đúng vậy, Ibrahimovic luôn khiến người khác phải kính nể. Khi anh đến M.U, các CĐV so sánh anh với Cantona. Martial phải “giao nộp” chiếc áo số 9 còn Wayne Rooney, vốn cũng đã là một tượng đài ở Old Trafford, tuyên bố rằng “muốn được học hỏi từ Ibra”. Ma lực mà tiền đạo người Thụy Điển tạo ra là không thể phủ nhận, ngay cả khi Old Trafford có thể là bến đỗ cuối cùng trong sự nghiệp của anh.
Những người tạo ra thứ ma lực như thế chỉ có bậc vĩ nhân hoặc kẻ có cá tính nổi loạn bẩm sinh. Ibra là một cái gì đó nằm ở giữa hai khái niệm ấy. Những gì được viết trong cuốn tự truyện “Tôi là Zlatan” đã cho chúng ta thấy được thời niên thiếu có phần hỗn loạn của tiền đạo người Thụy Điển. Anh sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc với ông bố nghiện bia và bà mẹ khắc nghiệt. Ibra, với nguồn gốc dân nhập cư bị kỳ thị, đã phải tự học cách vươn lên bằng mọi giá. Điều đó đã hình thành ở anh một cá tính mạnh mẽ, khác người và điều quan trọng nhất là hoàn toàn độc lập với môi trường xung quanh.
Ngay từ khi còn rất trẻ, Ibra đã luôn là một sự khác biệt. Anh phải lớn lên giữa những đứa trẻ Thụy Điển được cha mẹ trang bị tận răng trước khi ra sân bóng. Những người Scandinavia ôn hòa không hề thích đứa trẻ nhập cư nhếch nhác và luôn quát mắng đồng đội trên sân. Họ cũng cho rằng Ibra không nên rê bóng quá nhiều mà phải biết thi đấu đồng đội hơn. Tiền đạo người Thụy Điển viết trong tự truyện: “Họ là cái thá gì mà dám phán xét tôi?”.
Ký ức khó khăn thời ấu thơ đã hình thành trong Ibra một ý thức phản kháng mãnh liệt, điều sẽ theo anh trong suốt sự nghiệp đỉnh cao sau này. Anh chơi bóng với niềm tự hãnh cá nhân, không quan tâm đến bất cứ điều gì xung quanh và cũng không để bị tác động bởi bất cứ yếu tố khách quan nào. Ibra ra sân và ghi bàn, mặc kệ mọi sơ đồ chiến thuật, kệ luôn cả những lời chỉ dẫn của các HLV. Anh là chính anh, trong bất cứ hoàn cảnh nào.
Khả năng của Ibra đủ để anh tỏa sáng ở mọi đội bóng nào với cá tính dị biệt ấy. Nhưng nó cũng là lý do vì sao những đỉnh cao chói lọi luôn từ chối anh.
Ibrahimovic tự do và kiêu ngạo từ trong bản chất. Xét về chuyên môn, Ibra là một trung phong cắm dạng cổ điển. Anh thích nhận bóng từ các tiền vệ trong tư thế quay lưng về phía khung thành đối phương, tự mình xoay sở trước khi tung ra những cú dứt điểm.
Nhưng bóng đá hiện đại phát triển theo hướng những trung phong điển hình như Ibra không còn quá quan trọng nữa. Điều đó được thể hiện qua tư tưởng và triết lý của Mourinho và Pep Guardiola, những HLV tiêu biểu cho hai trường phái đang thịnh hành.
Với Mourinho, HLV người Bồ ưa thích chiến thuật phòng ngự chặt, phản công nhanh. Trong đó các trung phong phải kết thúc đợt tấn công càng nhanh càng tốt. Những tiền đạo hợp với sơ đồ này thường là những cầu thủ giỏi khai thác khoảng trống sau lưng các trung vệ đối phương.
Trong thời gian dẫn dắt Inter, Mourinho có mối quan hệ rất tốt với Ibra. Tiền đạo Thụy Điển quyết định rời Inter sau khi đội bóng Italia bị M.U loại khỏi vòng 1/8 Champions League mùa 2008/09. Ibra đánh giá Nerazzurri không đủ trình độ để vô địch châu Âu, nhưng có lẽ anh không thể ngờ rằng một phần lý do lại thuộc về mình
Phải thừa nhận một thực tế rằng chức vô địch Champions League mùa 2009/10 của Inter có một phần nguyên nhân chính nằm ở việc bán Ibra trong mùa hè trước đó và đưa về Diego Milito. Tiền đạo Argentina có kỹ thuật kém hơn Ibra, nhưng lại là một tay săn bàn thượng thừa với số cơ hội hạn chế, phù hợp với lối chơi của Mourinho.
Khi Ibra đến với Barcelona, anh lại gặp vấn đề với Pep Guardiola. Chiến lược gia người Tây Ban Nha đam mê kiểm soát bóng bằng những đường chuyền ngắn trên khắp mặt sân, chúng ta vẫn quen gọi là tiki-taca. Ông đưa Messi vào giữa để tận dụng khả năng cầm bóng và rê dắt của cầu thủ này; điều đó khiến không gian hoạt động của Ibra bị hạn chế. Việc Pep không chấp nhận đối thoại thẳng thắn với tiền đạo Thụy Điển khiến mối quan hệ giữa hai bên hoàn toàn đổ vỡ và đến thời điểm này, họ vẫn không đội trời chung.
Còn một lý do nữa mà Ibra không thể hòa nhập với Barcelona, đó là cá tính nhạt nhòa của các cầu thủ đội bóng xứ Catalan. Cách hành xử như “những cậu học trò ngoan” của Xavi, Iniesta, Messi là điều quá xa lạ với người từng trộm cắp xe đạp và đánh lại thầy giáo như Ibra. Đó là một môi trường quá ngột ngạt, không phải là nơi mà tiền đạo Thụy Điển có thể phát huy hết khả năng.
Inter vô địch Champions League mùa 2009/10, còn Barca đăng quang một năm sau đó, cả hai lần Ibra đều lỗi hẹn với những tập thể thành công. Đó là một nỗi tiếc nuối lớn cho cầu thủ Thụy Điển.
Tuổi 35, dù vẫn còn rất xuất sắc nhưng Ibra có lẽ không còn đặt nhiều tham vọng cho sự nghiệp nữa. Khó có thể nói M.U là một đội bóng thích hợp ở thời điểm này để hiện thực hóa giấc mơ Champions League của tiền đạo Thụy Điển, nhưng cơ hội được làm việc với Mourinho đã thuyết phục Ibra bước vào một cuộc thử thách mới.
Đó sẽ là thử thách cuối cùng trong một sự nghiệp đầy sóng gió của chân sút Thụy Điển. Có thể Ibra không phải người xuất sắc nhất, nhiều vinh quang nhất trong thế hệ của mình; điều đó xuất phát từ tính cách đặc biệt của anh. Nhưng chắc chắn tiền đạo Thụy Điển luôn nhận được sự ngưỡng mộ ở những nơi anh đã đi qua, không chỉ bởi tài năng.
Đơn giản, Ibra đã chứng minh được rằng không cần phải sống hòa nhã với tất cả mới nhận được sự yêu mến và cuộc sống vẫn có thể tốt đẹp ngay cả khi nó không dựa trên một sự kiểm soát chuẩn mực.
Anh vẫn luôn là một “người hùng cô đơn”, không cần lên đến đỉnh tột cùng vinh quang nhưng luôn có một ngọn núi mang tên riêng mình, đơn độc nhưng kiêu hãnh.


MỚI NÓNG

Cuộc tình đẹp như mơ của Kim Lý - Hồ Ngọc Hà và cái kết có hậu

Trước khi yêu Hồ Ngọc Hà, Kim Lý có sự nghiệp diễn xuất khá mờ nhạt. Năm 2014, Kim Lý xuất hiện trong showbiz Việt như một tên tuổi mới đầ...

BÀI HAY

BÀI ĐỌC NHIỀU